武 wǔ 陵 líng 春 chūn · · 春 chūn 兴 xīng - - 辛 xīn 弃 qì 疾 jí
桃 táo 李 lǐ 风 fēng 前 qián 多 duō 妩 wǔ 媚 mèi , , 杨 yáng 柳 liǔ 更 gèng 温 wēn 柔 róu 。 。 唤 huàn 取 qǔ 笙 shēng 歌 gē 烂 làn 漫 màn 游 yóu 。 。 且 qiě 莫 mò 管 guǎn 闲 xián 愁 chóu 。 。
好 hǎo 趁 chèn 晴 qíng 时 shí 连 lián 夜 yè 赏 shǎng , , 雨 yǔ 便 biàn 一 yī 春 chūn 休 xiū 。 。 草 cǎo 草 cǎo 杯 bēi 盘 pán 不 bú 要 yào 收 shōu 。 。 才 cái 晓 xiǎo 又 yòu 扶 fú 头 tóu 。 。
武陵春 · 春兴。宋代。辛弃疾。桃李风前多妩媚,杨柳更温柔。唤取笙歌烂漫游。且莫管闲愁。 好趁晴时连夜赏,雨便一春休。草草杯盘不要收。才晓又扶头。