鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān 秋 qiū 风 fēng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
拂 fú 草 cǎo 扬 yáng 波 bō 复 fù 振 zhèn 条 tiáo 。 。
白 bái 云 yún 千 qiān 里 lǐ 雁 yàn 行 háng 高 gāo 。 。
时 shí 飘 piāo 坠 zhuì 叶 yè 惊 jīng 寒 hán 雨 yǔ , , 还 hái 入 rù 长 cháng 松 sōng 卷 juǎn 夜 yè 涛 tāo 。 。
情 qíng 漠 mò 漠 mò , , 意 yì 潇 xiāo 潇 xiāo 。 。
缣 jiān 帷 wéi 纨 wán 扇 shàn 总 zǒng 无 wú 聊 liáo 。 。
潘 pān 郎 láng 愁 chóu 鬓 bìn 添 tiān 清 qīng 雪 xuě , , 满 mǎn 镜 jìng 萧 xiāo 疏 shū , , 怕 pà 见 jiàn 搔 sāo 。 。
鹧鸪天 秋风。明代。文徵明。拂草扬波复振条。 白云千里雁行高。 时飘坠叶惊寒雨,还入长松卷夜涛。 情漠漠,意潇潇。 缣帷纨扇总无聊。 潘郎愁鬓添清雪,满镜萧疏,怕见搔。