瑞 ruì 鹧 zhè 鸪 gū · · 双 shuāng 银 yín 杏 xìng - - 李 lǐ 清 qīng 照 zhào
风 fēng 韵 yùn 雍 yōng 容 róng 未 wèi 甚 shén 都 dōu , , 尊 zūn 前 qián 甘 gān 橘 jú 可 kě 为 wèi 奴 nú 。 。 谁 shuí 怜 lián 流 liú 落 luò 江 jiāng 湖 hú 上 shàng , , 玉 yù 骨 gǔ 冰 bīng 肌 jī 未 wèi 肯 kěn 枯 kū 。 。
谁 shuí 教 jiào 并 bìng 蒂 dì 连 lián 枝 zhī 摘 zhāi , , 醉 zuì 后 hòu 明 míng 皇 huáng 倚 yǐ 太 tài 真 zhēn 。 。 居 jū 士 shì 擘 bò 开 kāi 真 zhēn 有 yǒu 意 yì , , 要 yào 吟 yín 风 fēng 味 wèi 两 liǎng 家 jiā 新 xīn 。 。
瑞鹧鸪 · 双银杏。宋代。李清照。风韵雍容未甚都,尊前甘橘可为奴。谁怜流落江湖上,玉骨冰肌未肯枯。 谁教并蒂连枝摘,醉后明皇倚太真。居士擘开真有意,要吟风味两家新。