考 kǎo 试 shì 局 jú 与 yǔ 孙 sūn 元 yuán 忠 zhōng 博 bó 士 shì 竹 zhú 间 jiān 对 duì 窗 chuāng 夜 yè 闻 wén 元 yuán 忠 zhōng 诵 sòng 书 shū 声 shēng 调 diào 悲 bēi 壮 zhuàng 戏 xì 作 zuò 竹 zhú 枝 zhī 歌 gē 三 sān 章 zhāng 和 hé 之 zhī - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
勃 bó 姑 gū 夫 fū 妇 fù 喜 xǐ 相 xiāng 唤 huàn , , 街 jiē 头 tóu 雪 xuě 泥 ní 即 jí 渐 jiàn 乾 gān 。 。 已 yǐ 放 fàng 游 yóu 丝 sī 高 gāo 百 bǎi 尺 chǐ , , 不 bù 应 yīng 桃 táo 李 lǐ 尚 shàng 春 chūn 寒 hán 。 。
考试局与孙元忠博士竹间对窗夜闻元忠诵书声调悲壮戏作竹枝歌三章和之。宋代。黄庭坚。勃姑夫妇喜相唤,街头雪泥即渐乾。已放游丝高百尺,不应桃李尚春寒。