庭 tíng 中 zhōng 落 luò 梅 méi - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
凭 píng 谁 shuí 萧 xiāo 寂 jì 破 pò 幽 yōu 容 róng , , 爱 ài 惜 xī 芳 fāng 菲 fēi 意 yì 较 jiào 浓 nóng 。 。
早 zǎo 得 dé 名 míng 花 huā 连 lián 夕 xī 雨 yǔ , , 极 jí 销 xiāo 魂 hún 事 shì 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 。 。
自 zì 矜 jīn 标 biāo 格 gé 痴 chī 非 fēi 福 fú , , 老 lǎo 见 jiàn 繁 fán 华 huá 梦 mèng 亦 yì 慵 yōng 。 。
省 shěng 识 shí 此 cǐ 时 shí 零 líng 落 luò 恨 hèn , , 石 shí 栏 lán 干 gàn 外 wài 藓 xiǎn 重 chóng 重 chóng 。 。
庭中落梅。清代。黄景仁。凭谁萧寂破幽容,爱惜芳菲意较浓。 早得名花连夕雨,极销魂事五更钟。 自矜标格痴非福,老见繁华梦亦慵。 省识此时零落恨,石栏干外藓重重。