柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 其 qí 一 yī 寿 shòu 薛 xuē 尚 shàng 书 shū - - 程 chéng 珌 bì
官 guān 已 yǐ 尚 shàng 书 shū , , 人 rén 犹 yóu 寒 hán 素 sù , , 仙 xiān 有 yǒu 名 míng 言 yán 。 。
谓 wèi 是 shì 若 ruò 人 rén , , 法 fǎ 当 dāng 至 zhì 贵 guì , , 仍 réng 主 zhǔ 修 xiū 年 nián 。 。
唐 táng 人 rén 四 sì 字 zì 鲜 xiān 妍 yán 。 。
堪 kān 照 zhào 映 yìng 、 huà 画 táng 堂 cǎi 彩 yān 烟 。 。
更 gèng 对 duì 新 xīn 凉 liáng , , 一 yī 声 shēng 芝 zhī 曲 qū , , 万 wàn 斛 hú 金 jīn 船 chuán 。 。
柳梢青 其一 寿薛尚书。宋代。程珌。官已尚书,人犹寒素,仙有名言。 谓是若人,法当至贵,仍主修年。 唐人四字鲜妍。 堪照映、画堂彩烟。 更对新凉,一声芝曲,万斛金船。