卖 mài 花 huā 声 shēng · · 咏 yǒng 鼓 gǔ 子 zi 花 huā 腰 yāo - - 曹 cáo 贞 zhēn 吉 jí
虚 xū 负 fù 此 cǐ 花 huā 名 míng 。 。 听 tīng 去 qù 无 wú 声 shēng 。 。 断 duàn 云 yún 残 cán 雨 yǔ 过 guò 荒 huāng 汀 tīng 。 。 摵 shè 摵 shè 凄 qī 凄 qī 闻 wén 响 xiǎng 答 dá , , 也 yě 欠 qiàn 分 fēn 明 míng 。 。
宜 yí 傍 bàng 战 zhàn 场 chǎng 生 shēng 。 。 画 huà 角 jiǎo 连 lián 营 yíng 。 。 青 qīng 山 shān 不 bù 动 dòng 气 qì 纵 zòng 横 héng 。 。 广 guǎng 乐 yuè 钧 jūn 天 tiān 谁 shuí 间 jiàn 作 zuò , , 溪 xī 畔 pàn 芦 lú 笙 shēng 。 。
卖花声 · 咏鼓子花腰。清代。曹贞吉。虚负此花名。听去无声。断云残雨过荒汀。摵摵凄凄闻响答,也欠分明。 宜傍战场生。画角连营。青山不动气纵横。广乐钧天谁间作,溪畔芦笙。