溪 xī 寺 sì 水 shuǐ 阁 gé 闲 xián 眺 tiào 因 yīn 寄 jì 宋 sòng 使 shǐ 君 jūn - - 贯 guàn 休 xiū
溪 xī 木 mù 萧 xiāo 条 tiáo 一 yī 凭 píng 阑 lán , , 玉 yù 霜 shuāng 飞 fēi 后 hòu 浪 làng 花 huā 寒 hán 。 。
钓 diào 鱼 yú 船 chuán 上 shàng 风 fēng 烟 yān 暝 míng , , 古 gǔ 木 mù 林 lín 中 zhōng 砧 zhēn 杵 chǔ 乾 gān 。 。
至 zhì 竟 jìng 道 dào 心 xīn 方 fāng 始 shǐ 是 shì , , 空 kōng 耽 dān 山 shān 色 sè 亦 yì 无 wú 端 duān 。 。
谁 shuí 如 rú 太 tài 守 shǒu 分 fèn 忧 yōu 外 wài , , 时 shí 把 bǎ 西 xī 经 jīng 尽 jǐn 日 rì 看 kàn 。 。
溪寺水阁闲眺因寄宋使君。五代十国。贯休。溪木萧条一凭阑,玉霜飞后浪花寒。 钓鱼船上风烟暝,古木林中砧杵乾。 至竟道心方始是,空耽山色亦无端。 谁如太守分忧外,时把西经尽日看。