双 shuāng 燕 yàn 儿 ér - - 张 zhāng 先 xiān
榴 liú 花 huā 帘 lián 外 wài 飘 piāo 红 hóng 。 。 藕 ǒu 丝 sī 罩 zhào 、 xiǎo 小 píng 屏 fēng 风 dōng 。 。 东 shān 山 bié 别 hòu 后 gāo , , 高 táng 唐 mèng 梦 duǎn 短 yóu , , 犹 xǐ 喜 xiàng 相 féng 逢 。 。
几 jǐ 时 shí 再 zài 与 yǔ 眠 mián 香 xiāng 翠 cuì , , 悔 huǐ 旧 jiù 欢 huān 、 hé 何 shì 事 cōng 匆 cōng 匆 fāng 。 。 芳 xīn 心 niàn 念 wǒ 我 yě , , 也 yīng 应 nà 那 lǐ 里 cù , , 蹙 pò 破 méi 眉 fēng 峰 。 。
双燕儿。宋代。张先。榴花帘外飘红。藕丝罩、小屏风。东山别后,高唐梦短,犹喜相逢。 几时再与眠香翠,悔旧欢、何事匆匆。芳心念我,也应那里,蹙破眉峰。