鄞 yín 县 xiàn 半 bàn 山 shān 亭 tíng 和 hé 郑 zhèng 宣 xuān 使 shǐ 韵 yùn - - 朱 zhū 晞 xī 颜 yán
曾 céng 向 xiàng 钟 zhōng 山 shān 酹 lèi 夜 yè 台 tái , , 几 jǐ 因 yīn 登 dēng 览 lǎn 首 shǒu 频 pín 回 huí 。 。
高 gāo 人 rén 已 yǐ 逐 zhú 飞 fēi 凫 fú 去 qù , , 此 cǐ 地 dì 还 hái 应 yìng 化 huà 鹤 hè 来 lái 。 。
古 gǔ 碣 jié 迷 mí 漫 màn 横 héng 断 duàn 草 cǎo , , 闲 xián 花 huā 颠 diān 倒 dǎo 卧 wò 苍 cāng 苔 tái 。 。
我 wǒ 来 lái 俯 fǔ 仰 yǎng 成 chéng 今 jīn 古 gǔ , , 分 fēn 付 fù 城 chéng 头 tóu 角 jiǎo 自 zì 哀 āi 。 。
鄞县半山亭和郑宣使韵。元代。朱晞颜。曾向钟山酹夜台,几因登览首频回。 高人已逐飞凫去,此地还应化鹤来。 古碣迷漫横断草,闲花颠倒卧苍苔。 我来俯仰成今古,分付城头角自哀。