梅 méi 魂 hún 次 cì 周 zhōu 斐 fěi 然 rán 韵 yùn - - 方 fāng 回 huí
搜 sōu 香 xiāng 索 suǒ 影 yǐng 夜 yè 凝 níng 神 shén , , 楚 chǔ 些 xiē 招 zhāo 还 hái 萼 è 绿 lǜ 真 zhēn 。 。
月 yuè 底 dǐ 似 shì 逢 féng 和 hé 靖 jìng 老 lǎo , , 风 fēng 前 qián 恍 huǎng 见 jiàn 寿 shòu 阳 yáng 人 rén 。 。
清 qīng 寒 hán 不 bù 类 lèi 巫 wū 山 shān 梦 mèng , , 素 sù 艳 yàn 全 quán 非 fēi 洛 luò 浦 pǔ 尘 chén 。 。
尤 yóu 物 wù 有 yǒu 灵 líng 生 shēng 幻 huàn 相 xiāng , , 凭 píng 谁 shuí 貌 mào 取 qǔ 补 bǔ 之 zhī 春 chūn 。 。
梅魂次周斐然韵。元代。方回。搜香索影夜凝神,楚些招还萼绿真。 月底似逢和靖老,风前恍见寿阳人。 清寒不类巫山梦,素艳全非洛浦尘。 尤物有灵生幻相,凭谁貌取补之春。