鼓 gǔ 笛 dí 令 lìng - - 朱 zhū 敦 dūn 儒 rú
纸 zhǐ 帐 zhàng 绸 chóu 衾 qīn 忒 tè 暖 nuǎn 。 。 尽 jǐn 自 zì 由 yóu 、 héng 横 fān 翻 dǎo 倒 zhuǎn 转 shuì 。 。 睡 jiào 觉 xī 西 chuāng 窗 dēng 灯 yī 一 zhǎn 盏 qià 。 。 恰 tīng 听 dǎ 打 sān 、 gēng 三 sān 更 diǎn 三 点 。 。
残 cán 梦 mèng 不 bù 须 xū 深 shēn 念 niàn 。 。 这 zhèi 些 xiē 个 gè 、 guāng 光 yīn 阴 shā 煞 duǎn 短 jiě 。 。 解 sàn 散 jiāng 缰 shéng 绳 xiū 休 xì 系 bàn 绊 bǎ 。 。 把 cóng 从 qián 前 yī 、 bǐ 一 jù 笔 duàn 句 断 。 。
鼓笛令。宋代。朱敦儒。纸帐绸衾忒暖。尽自由、横翻倒转。睡觉西窗灯一盏。恰听打、三更三点。 残梦不须深念。这些个、光阴煞短。解散缰绳休系绊。把从前、一笔句断。