浪 làng 淘 táo 沙 shā · · 令 lìng 其 qí 二 èr 康 kāng 州 zhōu 泊 pō 船 chuán - - 朱 zhū 敦 dūn 儒 rú
风 fēng 约 yuē 雨 yǔ 横 héng 江 jiāng 。 。 秋 qiū 满 mǎn 篷 péng 窗 chuāng 。 。 个 gè 中 zhōng 物 wù 色 sè 尽 jǐn 凄 qī 凉 liáng 。 。 更 gèng 是 shì 行 xíng 人 rén 行 xíng 未 wèi 得 dé , , 独 dú 系 xì 归 guī 艎 huáng 。 。
拥 yōng 被 bèi 换 huàn 残 cán 香 xiāng 。 。 黄 huáng 卷 juǎn 堆 duī 床 chuáng 。 。 开 kāi 愁 chóu 展 zhǎn 恨 hèn 剪 jiǎn 思 sī 量 liang 。 。 伊 yī 是 shì 浮 fú 云 yún 侬 nóng 是 shì 梦 mèng , , 休 xiū 问 wèn 家 jiā 乡 xiāng 。 。
浪淘沙 · 令其二康州泊船。宋代。朱敦儒。风约雨横江。秋满篷窗。个中物色尽凄凉。更是行人行未得,独系归艎。 拥被换残香。黄卷堆床。开愁展恨剪思量。伊是浮云侬是梦,休问家乡。