玉 yù 叶 yè 重 zhòng 黄 huáng - - 晁 cháo 端 duān 礼 lǐ
玉 yù 纤 xiān 初 chū 捻 niǎn 梅 méi 花 huā 蕊 ruǐ 。 。 早 zǎo 忆 yì 著 zhe 、 shàng 上 yuán 元 tiān 天 qì 气 zhòng 。 。 重 xún 寻 jiù 旧 qū 曲 shēng 声 yùn 韵 shōu , , 收 shí 拾 fàng 放 dēng 灯 huān 欢 jì 计 。 。
况 kuàng 人 rén 生 shēng 、 bǎi 百 suì 岁 néng 能 jǐ 几 rèn 。 。 任 dōng 东 fēng 风 xiào 、 wǒ 笑 shuāng 我 bìn 双 lǐ 鬓 chóng 里 lái 。 。 重 huā 来 xià 花 zuì 下 yě 醉 bù 也 jiǎn , , 不 jiù 减 shí 旧 fēng 时 wèi 风 味 。 。
玉叶重黄。宋代。晁端礼。玉纤初捻梅花蕊。早忆著、上元天气。重寻旧曲声韵,收拾放灯欢计。 况人生、百岁能几。任东风、笑我双鬓里。重来花下醉也,不减旧时风味。