清 qīng 平 píng 乐 lè · · 兴 xīng 国 guó 军 jūn 呈 chéng 李 lǐ 司 sī 直 zhí - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
今 jīn 朝 zhāo 欲 yù 去 qù , , 忽 hū 有 yǒu 留 liú 人 rén 处 chù 。 。 说 shuō 与 yǔ 江 jiāng 头 tóu 杨 yáng 柳 liǔ 树 shù , , 系 xì 我 wǒ 扁 piān 舟 zhōu 且 qiě 住 zhù 。 。
十 shí 分 fēn 酒 jiǔ 兴 xìng 诗 shī 肠 cháng , , 难 nán 禁 jìn 冷 lěng 落 luò 秋 qiū 光 guāng 。 。 借 jiè 取 qǔ 春 chūn 风 fēng 一 yī 笑 xiào , , 狂 kuáng 夫 fū 到 dào 老 lǎo 犹 yóu 狂 kuáng 。 。
清平乐 · 兴国军呈李司直。宋代。戴复古。今朝欲去,忽有留人处。说与江头杨柳树,系我扁舟且住。 十分酒兴诗肠,难禁冷落秋光。借取春风一笑,狂夫到老犹狂。