相 xiāng 和 hè 歌 gē 辞 cí 善 shàn 哉 zāi 行 xíng - - 贯 guàn 休 xiū
有 yǒu 美 měi 一 yī 人 rén 兮 xī 婉 wǎn 如 rú 清 qīng 扬 yáng , , 识 shí 曲 qū 别 bié 音 yīn 兮 xī 令 lìng 姿 zī 煌 huáng 煌 huáng 。 。 绣 xiù 袂 mèi 捧 pěng 琴 qín 兮 xī 登 dēng 君 jūn 子 zǐ 堂 táng , , 如 rú 彼 bǐ 萱 xuān 草 cǎo 兮 xī 使 shǐ 我 wǒ 忧 yōu 忘 wàng 。 。
欲 yù 赠 zèng 之 zhī 以 yǐ 紫 zǐ 玉 yù 尺 chǐ , , 白 bái 银 yín 珰 dāng , , 久 jiǔ 不 bú 见 jiàn 之 zhī 兮 xī 湘 xiāng 水 shuǐ 茫 máng 茫 máng 。 。
相和歌辞善哉行。五代十国。贯休。有美一人兮婉如清扬,识曲别音兮令姿煌煌。绣袂捧琴兮登君子堂,如彼萱草兮使我忧忘。 欲赠之以紫玉尺,白银珰,久不见之兮湘水茫茫。