清 qīng 明 míng 昼 zhòu 夜 yè 大 dà 风 fēng - - 方 fāng 回 huí
春 chūn 来 lái 不 bú 住 zhù 听 tīng 檐 yán 声 shēng , , 日 rì 色 sè 何 hé 曾 céng 作 zuò 好 hǎo 晴 qíng 。 。
纵 zòng 有 yǒu 花 huā 应 yīng 欺 qī 老 lǎo 病 bìng , , 偶 ǒu 无 wú 酒 jiǔ 亦 yì 过 guò 清 qīng 明 míng 。 。
疾 jí 风 fēng 恶 è 浪 làng 摇 yáo 孤 gū 垒 lěi , , 危 wēi 枕 zhěn 昏 hūn 灯 dēng 寄 jì 此 cǐ 生 shēng 。 。
西 xī 上 shàng 东 dōng 归 guī 皆 jiē 未 wèi 可 kě , , 客 kè 怀 huái 端 duān 复 fù 向 xiàng 谁 shuí 倾 qīng 。 。
清明昼夜大风。元代。方回。春来不住听檐声,日色何曾作好晴。 纵有花应欺老病,偶无酒亦过清明。 疾风恶浪摇孤垒,危枕昏灯寄此生。 西上东归皆未可,客怀端复向谁倾。