冬 dōng 夜 yè 寄 jì 温 wēn 飞 fēi 卿 qīng - - 鱼 yú 玄 xuán 机 jī
苦 kǔ 思 sī 搜 sōu 诗 shī 灯 dēng 下 xià 吟 yín , , 不 bù 眠 mián 长 cháng 夜 yè 怕 pà 寒 hán 衾 qīn 。 。
满 mǎn 庭 tíng 木 mù 叶 yè 愁 chóu 风 fēng 起 qǐ , , 透 tòu 幌 huǎng 纱 shā 窗 chuāng 惜 xī 月 yuè 沉 chén 。 。
疏 shū 散 sàn 未 wèi 闲 xián 终 zhōng 遂 suì 愿 yuàn , , 盛 shèng 衰 shuāi 空 kōng 见 jiàn 本 běn 来 lái 心 xīn 。 。
幽 yōu 栖 qī 莫 mò 定 dìng 梧 wú 桐 tóng 处 chù , , 暮 mù 雀 què 啾 jiū 啾 jiū 空 kōng 绕 rào 林 lín 。 。
冬夜寄温飞卿。唐代。鱼玄机。苦思搜诗灯下吟,不眠长夜怕寒衾。 满庭木叶愁风起,透幌纱窗惜月沉。 疏散未闲终遂愿,盛衰空见本来心。 幽栖莫定梧桐处,暮雀啾啾空绕林。