瑞 ruì 鹧 zhè 鸪 gū · · 其 qí 二 èr 春 chūn 日 rì 南 nán 园 yuán - - 程 chéng 垓 gāi
门 mén 前 qián 杨 yáng 柳 liǔ 绿 lǜ 成 chéng 阴 yīn 。 。 翠 cuì 坞 wù 笼 lóng 香 xiāng 径 jìng 自 zì 深 shēn 。 。 迟 chí 日 rì 暖 nuǎn 熏 xūn 芳 fāng 草 cǎo 眼 yǎn , , 好 hǎo 风 fēng 轻 qīng 撼 hàn 落 luò 花 huā 心 xīn 。 。
无 wú 多 duō 春 chūn 恨 hèn 莺 yīng 难 nán 语 yǔ , , 最 zuì 晚 wǎn 朝 cháo 眠 mián 蝶 dié 易 yì 寻 xún 。 。 惟 wéi 有 yǒu 狂 kuáng 醒 xǐng 不 bù 相 xiāng 贷 dài , , 酿 niàng 成 chéng 憔 qiáo 悴 cuì 到 dào 如 rú 今 jīn 。 。
瑞鹧鸪 · 其二春日南园。宋代。程垓。门前杨柳绿成阴。翠坞笼香径自深。迟日暖熏芳草眼,好风轻撼落花心。 无多春恨莺难语,最晚朝眠蝶易寻。惟有狂醒不相贷,酿成憔悴到如今。