宿 sù 沣 fēng 曲 qū 僧 sēng - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
东 dōng 郊 jiāo 和 hé 气 qì 新 xīn , , 芳 fāng 霭 ǎi 远 yuǎn 如 rú 尘 chén 。 。
客 kè 舍 shè 停 tíng 疲 pí 马 mǎ , , 僧 sēng 墙 qiáng 画 huà 故 gù 人 rén 。 。
沃 wò 田 tián 桑 sāng 景 jǐng 晚 wǎn , , 平 píng 野 yě 菜 cài 花 huā 春 chūn 。 。
更 gèng 想 xiǎng 严 yán 家 jiā 濑 lài , , 微 wēi 风 fēng 荡 dàng 白 bái 蘋 píng 。 。
宿沣曲僧。唐代。温庭筠。东郊和气新,芳霭远如尘。 客舍停疲马,僧墙画故人。 沃田桑景晚,平野菜花春。 更想严家濑,微风荡白蘋。