题 tí 裴 péi 晋 jìn 公 gōng 林 lín 亭 tíng - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
谢 xiè 傅 fù 林 lín 亭 tíng 暑 shǔ 气 qì 微 wēi , , 山 shān 丘 qiū 零 líng 落 luò 閟 bì 音 yīn 徽 huī 。 。
东 dōng 山 shān 终 zhōng 为 wèi 苍 cāng 生 shēng 起 qǐ , , 南 nán 浦 pǔ 虚 xū 言 yán 白 bái 首 shǒu 归 guī 。 。
池 chí 凤 fèng 已 yǐ 传 chuán 春 chūn 水 shuǐ 浴 yù , , 渚 zhǔ 禽 qín 犹 yóu 带 dài 夕 xī 阳 yáng 飞 fēi 。 。
悠 yōu 然 rán 到 dào 此 cǐ 忘 wàng 情 qíng 处 chù , , 一 yī 日 rì 何 hé 妨 fáng 有 yǒu 万 wàn 几 jǐ 。 。
题裴晋公林亭。唐代。温庭筠。谢傅林亭暑气微,山丘零落閟音徽。 东山终为苍生起,南浦虚言白首归。 池凤已传春水浴,渚禽犹带夕阳飞。 悠然到此忘情处,一日何妨有万几。