乙 yǐ 酉 yǒu 元 yuán 日 rì - - 方 fāng 回 huí
摩 mā 挲 sā 老 lǎo 面 miàn 受 shòu 春 chūn 风 fēng , , 肯 kěn 为 wèi 吹 chuī 将 jiāng 鬓 bìn 雪 xuě 融 róng 。 。
自 zì 合 hé 居 jū 乡 xiāng 充 chōng 父 fù 老 lǎo , , 尚 shàng 堪 kān 开 kāi 学 xué 教 jiào 儿 ér 童 tóng 。 。
官 guān 身 shēn 历 lì 险 xiǎn 元 yuán 如 rú 梦 mèng , , 诗 shī 律 lǜ 从 cóng 宽 kuān 渐 jiàn 不 bù 工 gōng 。 。
有 yǒu 菜 cài 可 kě 羹 gēng 花 huā 可 kě 赏 shǎng , , 未 wèi 妨 fáng 日 rì 日 rì 酒 jiǔ 频 pín 中 zhōng 。 。
乙酉元日。元代。方回。摩挲老面受春风,肯为吹将鬓雪融。 自合居乡充父老,尚堪开学教儿童。 官身历险元如梦,诗律从宽渐不工。 有菜可羹花可赏,未妨日日酒频中。