咏 yǒng 梅 méi 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí 二 èr 落 luò 梅 méi - - 冯 féng 子 zi 振 zhèn
花 huā 开 kāi 花 huā 落 luò 春 chūn 不 bù 管 guǎn , , 清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 自 zì 绸 chóu 缪 móu 。 。
天 tiān 然 rán 一 yī 种 zhǒng 孤 gū 高 gāo 性 xìng , , 直 zhí 是 shì 花 huā 中 zhōng 隐 yǐn 逸 yì 流 liú 。 。
咏梅三十首 其十二 落梅。元代。冯子振。花开花落春不管,清风明月自绸缪。 天然一种孤高性,直是花中隐逸流。