小 xiǎo 重 chóng 山 shān · · 晓 xiǎo 起 qǐ - - 叶 yè 小 xiǎo 鸾 luán
春 chūn 梦 mèng 朦 méng 胧 lóng 睡 shuì 起 qǐ 浓 nóng 。 。 绿 lǜ 鬟 huán 浮 fú 腻 nì 滑 huá 、 luò 落 xiāng 香 hóng 红 zhuāng 。 。 妆 tái 台 rén 人 juàn 倦 sī 思 nán 难 qióng 穷 xié 。 。 斜 zān 簪 yù 玉 dī , , 低 zhào 照 jìng 镜 luán 鸾 zhōng 中 。 。
徐 xú 步 bù 出 chū 房 fáng 栊 lóng 。 。 闲 xián 将 jiāng 罗 luó 袖 xiù 倚 yǐ 、 lì 立 dōng 东 fēng 风 rì 。 。 日 gāo 高 yān 烟 jìng 静 bì 碧 xiāo 绡 kōng 空 chūn 。 。 春 rú 如 huà 画 yī , , 一 piàn 片 xìng 杏 huā 花 cóng 丛 。 。
小重山 · 晓起。明代。叶小鸾。春梦朦胧睡起浓。绿鬟浮腻滑、落香红。妆台人倦思难穷。斜簪玉,低照镜鸾中。 徐步出房栊。闲将罗袖倚、立东风。日高烟静碧绡空。春如画,一片杏花丛。