拟 nǐ 登 dēng 泰 tài 山 shān 怀 huái 古 gǔ - - 程 chéng 芳 fāng 铭 míng
神 shén 房 fáng 阿 ā 阁 gé 谺 xiā 然 rán 开 kāi , , 玉 yù 策 cè 金 jīn 函 hán 访 fǎng 道 dào 来 lái 。 。
不 bú 是 shì 秦 qín 皇 huáng 能 néng 羽 yǔ 化 huà , , 岂 qǐ 知 zhī 汉 hàn 帝 dì 有 yǒu 仙 xiān 才 cái 。 。
燕 yàn 齐 qí 怪 guài 士 shì 空 kōng 闻 wén 语 yǔ , , 辽 liáo 海 hǎi 仙 xiān 人 rén 候 hòu 不 bù 回 huí 。 。
自 zì 是 shì 鼎 dǐng 湖 hú 龙 lóng 去 qù 杳 yǎo , , 山 shān 形 xíng 终 zhōng 古 gǔ 隔 gé 蓬 péng 莱 lái 。 。
拟登泰山怀古。清代。程芳铭。神房阿阁谺然开,玉策金函访道来。 不是秦皇能羽化,岂知汉帝有仙才。 燕齐怪士空闻语,辽海仙人候不回。 自是鼎湖龙去杳,山形终古隔蓬莱。