玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 春 chūn 日 rì - - 姚 yáo 绶 shòu
东 dōng 风 fēng 寒 hán 悄 qiāo 人 rén 何 hé 处 chǔ , , 百 bǎi 里 lǐ 幽 yōu 闲 xián 犹 yóu 未 wèi 遇 yù 。 。 看 kàn 春 chūn 不 bù 觉 jué 又 yòu 清 qīng 明 míng , , 槛 kǎn 外 wài 梨 lí 花 huā 开 kāi 几 jǐ 树 shù 。 。
相 xiāng 思 sī 心 xīn 逐 zhú 东 dōng 流 liú 去 qù , , 老 lǎo 天 tiān 肯 kěn 把 bǎ 韶 sháo 光 guāng 驻 zhù 。 。 陌 mò 头 tóu 杨 yáng 柳 liǔ 正 zhèng 青 qīng 青 qīng , , 莫 mò 教 jiào 容 róng 易 yì 飞 fēi 花 huā 絮 xù 。 。
玉楼春 · 春日。明代。姚绶。东风寒悄人何处,百里幽闲犹未遇。看春不觉又清明,槛外梨花开几树。 相思心逐东流去,老天肯把韶光驻。陌头杨柳正青青,莫教容易飞花絮。