小 xiǎo 重 chóng 山 shān · · 秋 qiū 闺 guī - - 纪 jì 映 yìng 淮 huái
萧 xiāo 瑟 sè 幽 yōu 闺 guī 更 gēng 漏 lòu 长 zhǎng , , 庭 tíng 前 qián 丛 cóng 桂 guì 发 fā 、 àn 暗 piāo 飘 xiāng 香 yuè 。 。 月 míng 明 lòu 露 bái 白 jiàn 渐 shēng 生 liáng 凉 qīng , , 轻 fēng 风 qǐ 起 shí 、 fú 时 yù 拂 jīn 郁 shang 金 裳 。 。
远 yuǎn 雁 yàn 一 yī 行 xíng 行 xíng , , 相 xiāng 看 kàn 还 hái 伫 zhù 立 lì 、 qiè 怯 kōng 空 fáng 房 yōu 。 。 幽 huái 怀 jǐ 几 xǔ 许 zǒng 总 nán 难 liàng 量 lán , , 兰 gāng 缸 xiè 灺 huā 、 yǐng 花 yù 影 kuī 欲 chuāng 窥 窗 。 。
小重山 · 秋闺。明代。纪映淮。萧瑟幽闺更漏长,庭前丛桂发、暗飘香。月明露白渐生凉,轻风起、时拂郁金裳。 远雁一行行,相看还伫立、怯空房。幽怀几许总难量,兰缸灺、花影欲窥窗。