延 yán 福 fú 里 lǐ 居 jū 和 hé 林 lín 宽 kuān 何 hé 绍 shào 馀 yú 酬 chóu 寄 jì - - 黄 huáng 滔 tāo
长 zhǎng 说 shuō 愁 chóu 吟 yín 逆 nì 旅 lǚ 中 zhōng , , 一 yī 庭 tíng 深 shēn 雪 xuě 一 yī 窗 chuāng 风 fēng 。 。
眼 yǎn 前 qián 道 dào 路 lù 无 wú 心 xīn 觅 mì , , 象 xiàng 外 wài 烟 yān 霞 xiá 有 yǒu 句 jù 通 tōng 。 。
几 jǐ 度 dù 相 xiāng 留 liú 侵 qīn 鼓 gǔ 散 sàn , , 频 pín 闻 wén 会 huì 宿 sù 著 zhe 僧 sēng 同 tóng 。 。
高 gāo 情 qíng 未 wèi 以 yǐ 干 gàn 时 shí 废 fèi , , 属 shǔ 和 hé 因 yīn 知 zhī 兴 xìng 不 bù 穷 qióng 。 。
延福里居和林宽何绍馀酬寄。唐代。黄滔。长说愁吟逆旅中,一庭深雪一窗风。 眼前道路无心觅,象外烟霞有句通。 几度相留侵鼓散,频闻会宿著僧同。 高情未以干时废,属和因知兴不穷。