寄 jì 罗 luó 浮 fú 山 shān 道 dào 者 zhě 二 èr 首 shǒu - - 黄 huáng 滔 tāo
天 tiān 际 jì 双 shuāng 山 shān 压 yā 海 hǎi 濆 fén , , 天 tiān 漫 màn 绝 jué 顶 dǐng 海 hǎi 漫 màn 根 gēn 。 。
时 shí 闻 wén 雷 léi 雨 yǔ 惊 jīng 樵 qiáo 客 kè , , 长 zhǎng 有 yǒu 龙 lóng 蛇 shé 护 hù 洞 dòng 门 mén 。 。
泉 quán 石 shí 暮 mù 含 hán 朱 zhū 槿 jǐn 书 shū , , 烟 yān 霞 xiá 冬 dōng 闭 bì 木 mù 绵 mián 温 wēn 。 。
林 lín 间 jiān 学 xué 道 dào 如 rú 容 róng 我 wǒ , , 今 jīn 便 biàn 辞 cí 他 tā 宠 chǒng 辱 rǔ 喧 xuān 。 。
寄罗浮山道者二首。唐代。黄滔。天际双山压海濆,天漫绝顶海漫根。 时闻雷雨惊樵客,长有龙蛇护洞门。 泉石暮含朱槿书,烟霞冬闭木绵温。 林间学道如容我,今便辞他宠辱喧。