柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 和 hé 胡 hú 夫 fū 人 rén - - 丘 qiū 崈 chóng
风 fēng 佩 pèi 珊 shān 珊 shān 。 。 云 yún 屏 píng 曲 qū 曲 qū , , 愁 chóu 绝 jué 春 chūn 悭 qiān 。 。 无 wú 赖 lài 馀 yú 寒 hán 。 。 半 bàn 醒 xǐng 宿 sù 酒 jiǔ , , 御 yù 夹 jiā 成 chéng 单 dān 。 。
深 shēn 沉 chén 院 yuàn 落 luò 人 rén 闲 xián 。 。 凭 píng 阑 lán 处 chù 、 méi 眉 pín 颦 dài 黛 cán 残 cǎi 。 。 彩 bǐ 笔 yōng 慵 niān 拈 xīn 。 。 新 shēng 声 wēi 微 dù 度 xìng , , 兴 rù 入 yún 云 shān 山 。 。
柳梢青 · 和胡夫人。宋代。丘崈。风佩珊珊。云屏曲曲,愁绝春悭。无赖馀寒。半醒宿酒,御夹成单。 深沉院落人闲。凭阑处、眉颦黛残。彩笔慵拈。新声微度,兴入云山。