画 huà 堂 táng 春 chūn 令 lìng / huà 画 táng 堂 chūn 春 - - 王 wáng 诜 shēn
画 huà 堂 táng 霜 shuāng 重 zhòng 晓 xiǎo 寒 hán 消 xiāo , , 南 nán 枝 zhī 红 hóng 雪 xuě 妆 zhuāng 成 chéng 。 。 卷 juàn 帘 lián 疑 yí 是 shì 弄 nòng 妆 zhuāng 人 rén 。 。 粉 fěn 面 miàn 带 dài 春 chūn 醒 xǐng 。 。
最 zuì 爱 ài 北 běi 江 jiāng 临 lín 岸 àn , , 含 hán 娇 jiāo 浅 qiǎn 淡 dàn 精 jīng 神 shén 。 。 微 wēi 风 fēng 不 bù 动 dòng 水 shuǐ 纹 wén 平 píng 。 。 倒 dào 影 yǐng 斗 dòu 轻 qīng 盈 yíng 。 。
画堂春令/画堂春。宋代。王诜。画堂霜重晓寒消,南枝红雪妆成。卷帘疑是弄妆人。粉面带春醒。 最爱北江临岸,含娇浅淡精神。微风不动水纹平。倒影斗轻盈。