采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 本 běn 意 yì - - 丁 dīng 澎 pēng
提 tí 笼 lóng 陌 mò 上 shàng 逢 féng 游 yóu 冶 yě , , 郎 láng 佩 pèi 香 xiāng 蓝 lán 。 。
妾 qiè 带 dài 宜 yí 男 nán 。 。
两 liǎng 种 zhǒng 芳 fāng 心 xīn 各 gè 自 zì 谙 ān 。 。
佯 yáng 羞 xiū 却 què 步 bù 娇 jiāo 无 wú 语 yǔ , , 心 xīn 似 shì 春 chūn 蚕 cán 。 。
泪 lèi 在 zài 青 qīng 衫 shān 。 。
欲 yù 说 shuō 相 xiāng 思 sī 一 yī 半 bàn 含 hán 。 。
采桑子 本意。清代。丁澎。提笼陌上逢游冶,郎佩香蓝。 妾带宜男。 两种芳心各自谙。 佯羞却步娇无语,心似春蚕。 泪在青衫。 欲说相思一半含。