次 cì 韵 yùn 仇 chóu 仁 rén 近 jìn 晴 qíng 窗 chuāng 二 èr 首 shǒu - - 方 fāng 回 huí
涧 jiàn 毛 máo 足 zú 可 kě 继 jì 晨 chén 羞 xiū , , 窗 chuāng 暗 àn 窗 chuāng 明 míng 日 rì 去 qù 留 liú 。 。
古 gǔ 道 dào 海 hǎi 深 shēn 磐 pán 石 shí 坠 zhuì , , 时 shí 情 qíng 风 fēng 缓 huǎn 暖 nuǎn 丝 sī 游 yóu 。 。
天 tiān 渊 yuān 有 yǒu 间 jiàn 终 zhōng 何 hé 恨 hèn , , 人 rén 我 wǒ 相 xiāng 违 wéi 各 gè 不 bù 求 qiú 。 。
四 sì 顾 gù 茫 máng 然 rán 欲 yù 焉 yān 往 wǎng , , 一 yī 寒 hán 端 duān 为 wèi 效 xiào 忠 zhōng 谋 móu 。 。
次韵仇仁近晴窗二首。元代。方回。涧毛足可继晨羞,窗暗窗明日去留。 古道海深磐石坠,时情风缓暖丝游。 天渊有间终何恨,人我相违各不求。 四顾茫然欲焉往,一寒端为效忠谋。