秋 qiū 暮 mù 郊 jiāo 外 wài - - 汪 wāng 荣 róng 棠 táng
西 xī 风 fēng 飒 sà 飒 sà 吹 chuī 老 lǎo 晴 qíng , , 夕 xī 阳 yáng 欲 yù 下 xià 寒 hán 鸦 yā 鸣 míng 。 。
荒 huāng 村 cūn 烟 yān 瞑 míng 蟙 zhí 䘃 mò 舞 wǔ , , 牧 mù 竖 shù 倒 dào 跨 kuà 牛 niú 背 bèi 行 xíng 。 。
飞 fēi 鸟 niǎo 随 suí 云 yún 瞥 piē 眼 yǎn 过 guò , , 卧 wò 石 shí 蹲 dūn 虎 hǔ 拦 lán 脚 jiǎo 横 héng 。 。
隔 gé 林 lín 忽 hū 送 sòng 梵 fàn 钟 zhōng 响 xiǎng , , 独 dú 立 lì 苍 cāng 茫 máng 无 wú 限 xiàn 情 qíng 。 。
秋暮郊外。清代。汪荣棠。西风飒飒吹老晴,夕阳欲下寒鸦鸣。 荒村烟瞑蟙䘃舞,牧竖倒跨牛背行。 飞鸟随云瞥眼过,卧石蹲虎拦脚横。 隔林忽送梵钟响,独立苍茫无限情。