山 shān 花 huā 子 zǐ · · 红 hóng 亭 tíng - - 叶 yè 恭 gōng 绰 chuò
三 sān 面 miàn 红 hóng 亭 tíng 放 fàng 日 rì 迟 chí 。 。
小 xiǎo 窗 chuāng 斜 xié 卷 juǎn 受 shòu 花 huā 枝 zhī 。 。
间 jiān 却 què 锦 jǐn 棚 péng 芳 fāng 树 shù 底 dǐ , , 引 yǐn 莺 yīng 儿 ér 。 。
艳 yàn 曲 qū 初 chū 翻 fān 余 yú 懊 ào 恼 nǎo , , 梦 mèng 书 shū 闲 xián 检 jiǎn 费 fèi 疑 yí 思 sī 。 。
偏 piān 是 shì 寻 xún 常 cháng 行 xíng 坐 zuò 处 chù , , 没 méi 心 xīn 期 qī 。 。
山花子·红亭。清代。叶恭绰。三面红亭放日迟。 小窗斜卷受花枝。 间却锦棚芳树底,引莺儿。 艳曲初翻余懊恼,梦书闲检费疑思。 偏是寻常行坐处,没心期。