采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ · · 洪 hóng 心 xīn 孺 rú 席 xí 上 shàng 赋 fù 柠 níng 檬 méng 汤 tāng - - 朱 zhū 祖 zǔ 谋 móu
水 shuǐ 精 jīng 眠 mián 梦 mèng 人 rén 消 xiāo 渴 kě , , 不 bù 赐 cì 金 jīn 茎 jīng 。 。 凭 píng 仗 zhàng 纤 xiān 琼 qióng 。 。 旋 xuán 起 qǐ 春 chūn 雷 léi 出 chū 素 sù 瓶 píng 。 。
一 yī 匙 chí 还 hái 乞 qǐ 蛮 mán 姜 jiāng 点 diǎn , , 石 shí 乳 rǔ 花 huā 腾 téng 。 。 两 liǎng 腋 yè 凉 liáng 生 shēng 。 。 风 fēng 味 wèi 清 qīng 于 yú 醒 xǐng 酒 jiǔ 冰 bīng 。 。
采桑子 · 洪心孺席上赋柠檬汤。清代。朱祖谋。水精眠梦人消渴,不赐金茎。凭仗纤琼。旋起春雷出素瓶。 一匙还乞蛮姜点,石乳花腾。两腋凉生。风味清于醒酒冰。