青 qīng 衫 shān 湿 shī 次 cì 吴 wú 彦 yàn 高 gāo 韵 yùn - - 吴 wú 湖 hú 帆 fān
荒 huāng 郊 jiāo 寂 jì 寂 jì 空 kōng 肠 cháng 断 duàn , , 何 hé 处 chǔ 认 rèn 飞 fēi 花 huā 。 。 廿 niàn 年 nián 前 qián 影 yǐng , , 朝 zhāo 云 yún 绮 qǐ 梦 mèng , , 苏 sū 小 xiǎo 人 rén 家 jiā 。 。
只 zhǐ 今 jīn 残 cán 照 zhào , , 青 qīng 青 qīng 蔓 màn 草 cǎo , , 孤 gū 冢 zhǒng 啼 tí 鸦 yā 。 。 凝 níng 情 qíng 不 bù 语 yǔ , , 绵 mián 绵 mián 絮 xù 恨 hèn , , 流 liú 水 shuǐ 无 wú 涯 yá 。 。
青衫湿次吴彦高韵。清代。吴湖帆。荒郊寂寂空肠断,何处认飞花。廿年前影,朝云绮梦,苏小人家。 只今残照,青青蔓草,孤冢啼鸦。凝情不语,绵绵絮恨,流水无涯。