浪 làng 淘 táo 沙 shā 送 sòng 春 chūn - - 吴 wú 尚 shàng 憙 xī
把 bǎ 酒 jiǔ 饯 jiàn 残 cán 春 chūn 。 。
莺 yīng 蝶 dié 销 xiāo 魂 hún 。 。
绸 chóu 缪 móu 一 yī 霎 shà 又 yòu 相 xiāng 分 fēn 。 。
垂 chuí 柳 liǔ 丝 sī 长 zhǎng 难 nán 绾 wǎn 住 zhù , , 杜 dù 宇 yǔ 声 shēng 声 shēng 。 。
阑 lán 外 wài 却 què 休 xiū 凭 píng 。 。
触 chù 目 mù 堪 kān 惊 jīng 。 。
斜 xié 风 fēng 细 xì 雨 yǔ 落 luò 红 hóng 英 yīng 。 。
悄 qiāo 语 yǔ 嘱 zhǔ 春 chūn 春 chūn 不 bù 管 guǎn , , 怎 zěn 奈 nài 无 wú 情 qíng 。 。
浪淘沙 送春。清代。吴尚憙。把酒饯残春。 莺蝶销魂。 绸缪一霎又相分。 垂柳丝长难绾住,杜宇声声。 阑外却休凭。 触目堪惊。 斜风细雨落红英。 悄语嘱春春不管,怎奈无情。