玉 yù 连 lián 环 huán 偶 ǒu 遇 yù , , 用 yòng 阮 ruǎn 亭 tíng 个 gè 侬 nóng 韵 yùn - - 宋 sòng 荦 luò
纤 xiān 腰 yāo 恰 qià 傍 bàng 垂 chuí 杨 yáng 树 shù 。 。 瞥 piē 然 rán 惊 jīng 遇 yù 。 。 寻 xún 常 cháng 梳 shū 里 lǐ 可 kě 怜 lián 人 rén , , 一 yī 缕 lǚ 腻 nì 香 xiāng 风 fēng 处 chù 。 。
白 bái 板 bǎn 门 mén 边 biān 归 guī 去 qù 。 。 盈 yíng 盈 yíng 微 wēi 步 bù 。 。 斜 xié 阳 yáng 飞 fēi 絮 xù 奈 nài 何 hé 天 tiān , , 直 zhí 欲 yù 作 zuò 、 gāo 高 táng 堂 fù 赋 。 。
玉连环偶遇,用阮亭个侬韵。清代。宋荦。纤腰恰傍垂杨树。瞥然惊遇。寻常梳里可怜人,一缕腻香风处。 白板门边归去。盈盈微步。斜阳飞絮奈何天,直欲作、高堂赋。