浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 其 qí 二 èr 芳 fāng 草 cǎo - - 宋 sòng 琬 wǎn
乍 zhà 暖 nuǎn 犹 yóu 寒 hán 二 èr 月 yuè 天 tiān 。 。 玉 yù 楼 lóu 长 zhǎng 抱 bào 博 bó 山 shān 眠 mián 。 。 沉 chén 香 xiāng 火 huǒ 冷 lěng 少 shǎo 人 rén 添 tiān 。 。
残 cán 雪 xuě 才 cái 消 xiāo 春 chūn 鸟 niǎo 哢 lòng , , 画 huà 阑 lán 干 gān 外 wài 草 cǎo 芊 qiān 绵 mián 。 。 几 jǐ 时 shí 青 qīng 得 dé 到 dào 郎 láng 边 biān 。 。
浣溪沙 · 其二芳草。清代。宋琬。乍暖犹寒二月天。玉楼长抱博山眠。沉香火冷少人添。 残雪才消春鸟哢,画阑干外草芊绵。几时青得到郎边。