人 rén 月 yuè 圆 yuán · · 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 慈 cí 铭 míng
湘 xiāng 江 jiāng 终 zhōng 古 gǔ 伤 shāng 心 xīn 泪 lèi , , 长 zhǎng 自 zì 发 fā 红 hóng 兰 lán 。 。 莺 yīng 声 shēng 啼 tí 老 lǎo , , 鹃 juān 声 shēng 化 huà 去 qù , , 零 líng 落 luò 谁 shuí 看 kàn 。 。
钿 diàn 车 chē 催 cuī 至 zhì , , 冰 bīng 瓯 ōu 银 yín 烛 zhú , , 半 bàn 日 rì 追 zhuī 欢 huān 。 。 冯 féng 唐 táng 霜 shuāng 鬓 bìn , , 何 hé 戡 kān 病 bìng 骨 gǔ , , 同 tóng 此 cǐ 长 cháng 安 ān 。 。
人月圆 · 其二。清代。李慈铭。湘江终古伤心泪,长自发红兰。莺声啼老,鹃声化去,零落谁看。 钿车催至,冰瓯银烛,半日追欢。冯唐霜鬓,何戡病骨,同此长安。