鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 和 hé 祖 zǔ 棻 fēn 韵 yùn - - 汪 wāng 东 dōng
兀 wù 兀 wù 舟 zhōu 车 chē 几 jǐ 往 wǎng 还 huán 。 。 相 xiāng 逢 féng 偏 piān 忆 yì 乱 luàn 离 lí 间 jiàn 。 。 新 xīn 词 cí 似 shì 茧 jiǎn 抽 chōu 难 nán 续 xù , , 残 cán 麝 shè 成 chéng 灰 huī 掩 yǎn 复 fù 看 kàn 。 。
天 tiān 帝 dì 醉 zuì , , 海 hǎi 波 bō 乾 gān 。 。 愁 chóu 心 xīn 强 qiáng 咽 yàn 只 zhǐ 微 wēi 叹 tàn 。 。 此 cǐ 生 shēng 万 wàn 劫 jié 拚 pàn 偿 cháng 尽 jǐn , , 莫 mò 种 zhǒng 他 tā 生 shēng 未 wèi 了 liǎo 缘 yuán 。 。
鹧鸪天 · 和祖棻韵。清代。汪东。兀兀舟车几往还。相逢偏忆乱离间。新词似茧抽难续,残麝成灰掩复看。 天帝醉,海波乾。愁心强咽只微叹。此生万劫拚偿尽,莫种他生未了缘。