玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 自 zì 题 tí 山 shān 水 shuǐ 小 xiǎo 景 jǐng - - 汪 wāng 东 dōng
并 bìng 刀 dāo 不 bù 剪 jiǎn 愁 chóu 千 qiān 斛 hú 。 。 却 què 剪 jiǎn 溪 xī 山 shān 成 chéng 小 xiǎo 幅 fú 。 。 无 wú 边 biān 暝 míng 色 sè 送 sòng 归 guī 鸦 yā , , 有 yǒu 信 xìn 寒 hán 风 fēng 催 cuī 落 luò 木 mù 。 。
吴 wú 侬 nóng 生 shēng 长 zhǎng 吴 wú 江 jiāng 曲 qū 。 。 尽 jǐn 日 rì 沦 lún 涟 lián 看 kàn 不 bù 足 zú 。 。 儿 ér 时 shí 解 jiě 把 bǎ 钓 diào 鱼 yú 竿 gān , , 老 lǎo 去 qù 玄 xuán 真 zhēn 歌 gē 懒 lǎn 续 xù 。 。
玉楼春 · 自题山水小景。清代。汪东。并刀不剪愁千斛。却剪溪山成小幅。无边暝色送归鸦,有信寒风催落木。 吴侬生长吴江曲。尽日沦涟看不足。儿时解把钓鱼竿,老去玄真歌懒续。