鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 和 hé 贞 zhēn 白 bái - - 汪 wāng 东 dōng
紫 zǐ 燕 yàn 黄 huáng 鹂 lí 有 yǒu 送 sòng 迎 yíng 。 。 山 shān 花 huā 野 yě 草 cǎo 亦 yì 生 shēng 成 chéng 。 。 细 xì 推 tuī 物 wù 理 lǐ 须 xū 行 xíng 乐 lè , , 争 zhēng 奈 nài 愁 chóu 人 rén 涕 tì 易 yì 倾 qīng 。 。
思 sī 远 yuǎn 道 dào , , 搅 jiǎo 幽 yōu 情 qíng 。 。 一 yī 年 nián 佳 jiā 序 xù 未 wèi 分 fēn 明 míng 。 。 芭 bā 蕉 jiāo 才 cái 展 zhǎn 当 dāng 窗 chuāng 叶 yè , , 已 yǐ 觉 jué 秋 qiū 声 shēng 不 bù 耐 nài 听 tīng 。 。
鹧鸪天 · 和贞白。清代。汪东。紫燕黄鹂有送迎。山花野草亦生成。细推物理须行乐,争奈愁人涕易倾。 思远道,搅幽情。一年佳序未分明。芭蕉才展当窗叶,已觉秋声不耐听。