夜 yè 游 yóu 宫 gōng · · 用 yòng 方 fāng 回 huí 体 tǐ 韵 yùn - - 汪 wāng 东 dōng
江 jiāng 上 shàng 寻 xún 梅 méi 棹 zhào 发 fā 。 。 烟 yān 波 bō 尽 jǐn 处 chù 孤 gū 帆 fān 灭 miè 。 。 邓 dèng 尉 wèi 繁 fán 花 huā 明 míng 茜 qiàn 雪 xuě 。 。 绣 xiù 筵 yán 开 kāi , , 记 jì 当 dāng 时 shí 亲 qīn 自 zì 折 zhé 。 。
凝 níng 想 xiǎng 成 chéng 悲 bēi 咽 yān 。 。 故 gù 人 rén 去 qù 、 sǐ 死 shēng 生 dōu 都 jué 绝 huí 。 。 回 wàng 望 qīng 青 shān 山 rú 如 liàn 恋 bié 别 zuì 。 。 醉 tuī 推 péng 篷 gèng , , 更 yī 依 yī 依 chuāng 窗 wài 外 yuè 月 。 。
夜游宫 · 用方回体韵。清代。汪东。江上寻梅棹发。烟波尽处孤帆灭。邓尉繁花明茜雪。绣筵开,记当时亲自折。 凝想成悲咽。故人去、死生都绝。回望青山如恋别。醉推篷,更依依窗外月。