生 shēng 查 zhā 子 zǐ · · 贞 zhēn 白 bái 偶 ǒu 作 zuò 画 huà , , 有 yǒu 香 xiāng 光 guāng 晚 wǎn 年 nián 笔 bǐ 意 yì - - 汪 wāng 东 dōng
沙 shā 平 píng 绿 lǜ 树 shù 稠 chóu , , 壁 bì 立 lì 苍 cāng 崖 yá 峭 qiào 。 。 丘 qiū 壑 hè 在 zài 胸 xiōng 中 zhōng , , 岂 qǐ 是 shì 聪 cōng 明 míng 到 dào 。 。
停 tíng 云 yún 堪 kān 本 běn 师 shī , , 石 shí 谷 gǔ 非 fēi 同 tóng 调 diào 。 。 书 shū 画 huà 遣 qiǎn 生 shēng 涯 yá , , 合 hé 向 xiàng 华 huá 亭 tíng 老 lǎo 。 。
生查子 · 贞白偶作画,有香光晚年笔意。清代。汪东。沙平绿树稠,壁立苍崖峭。丘壑在胸中,岂是聪明到。 停云堪本师,石谷非同调。书画遣生涯,合向华亭老。