临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 秋 qiū 蛩 qióng - - 周 zhōu 贻 yí 繁 fán
秋 qiū 意 yì 凄 qī 清 qīng 风 fēng 露 lù 冷 lěng , , 小 xiǎo 窗 chuāng 蛩 qióng 语 yǔ 纷 fēn 纭 yún 。 。 鸭 yā 炉 lú 篆 zhuàn 影 yǐng 霭 ǎi 残 cán 云 yún 。 。 夜 yè 灯 dēng 红 hóng 处 chù , , 声 shēng 切 qiè 更 gèng 怜 lián 人 rén 。 。
篱 lí 下 xià 砌 qì 边 biān 吟 yín 不 bù 断 duàn , , 素 sù 娥 é 留 liú 照 zhào 殷 yīn 勤 qín 。 。 晚 wǎn 蝉 chán 低 dī 唱 chàng 已 yǐ 宵 xiāo 分 fēn 。 。 有 yǒu 情 qíng 无 wú 意 yì , , 相 xiāng 和 hè 识 shí 其 qí 真 zhēn 。 。
临江仙 · 秋蛩。清代。周贻繁。秋意凄清风露冷,小窗蛩语纷纭。鸭炉篆影霭残云。夜灯红处,声切更怜人。 篱下砌边吟不断,素娥留照殷勤。晚蝉低唱已宵分。有情无意,相和识其真。