定 dìng 风 fēng 波 bō - - 苏 sū 轼 shì
莫 mò 听 tīng 穿 chuān 林 lín 打 dǎ 叶 yè 声 shēng , , 何 hé 妨 fáng 吟 yín 啸 xiào 且 qiě 徐 xú 行 xíng 。 。 竹 zhú 杖 zhàng 芒 máng 鞋 xié 轻 qīng 胜 shèng 马 mǎ , , 谁 shuí 怕 pà ? ? 一 yī 蓑 suō 烟 yān 雨 yǔ 任 rèn 平 píng 生 shēng 。 。
料 liào 峭 qiào 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 酒 jiǔ 醒 xǐng , , 微 wēi 冷 lěng , , 山 shān 头 tóu 斜 xié 照 zhào 却 què 相 xiāng 迎 yíng 。 。 回 huí 首 shǒu 向 xiàng 来 lái 萧 xiāo 瑟 sè 处 chù , , 归 guī 去 qù , , 也 yě 无 wú 风 fēng 雨 yǔ 也 yě 无 wú 晴 qíng 。 。
定风波。宋代。苏轼。莫听穿林打叶声,何妨吟啸且徐行。竹杖芒鞋轻胜马,谁怕?一蓑烟雨任平生。 料峭春风吹酒醒,微冷,山头斜照却相迎。回首向来萧瑟处,归去,也无风雨也无晴。