风 fēng 蝉 chán - - 赵 zhào 嘏 gǔ
风 fēng 蝉 chán 旦 dàn 夕 xī 鸣 míng , , 伴 bàn 夜 yè 送 sòng 秋 qiū 声 shēng 。 。
故 gù 里 lǐ 客 kè 归 guī 尽 jǐn , , 水 shuǐ 边 biān 身 shēn 独 dú 行 xíng 。 。
噪 zào 轩 xuān 高 gāo 树 shù 合 hé , , 惊 jīng 枕 zhěn 暮 mù 山 shān 横 héng 。 。
听 tīng 处 chù 无 wú 人 rén 见 jiàn , , 尘 chén 埃 āi 满 mǎn 甑 zèng 生 shēng 。 。
风蝉。唐代。赵嘏。风蝉旦夕鸣,伴夜送秋声。 故里客归尽,水边身独行。 噪轩高树合,惊枕暮山横。 听处无人见,尘埃满甑生。