卖 mài 花 huā 声 shēng 病 bìng 中 zhōng - - 倪 ní 瑞 ruì
风 fēng 过 guò 戛 jiá 帘 lián 钩 gōu 。 。 新 xīn 恨 hèn 悠 yōu 悠 yōu 。 。 潇 xiāo 潇 xiāo 风 fēng 雨 yǔ 几 jǐ 曾 céng 休 xiū 。 。 又 yòu 听 tīng 孤 gū 鸿 hóng 天 tiān 外 wài 响 xiǎng , , 闲 xián 起 qǐ 离 lí 愁 chóu 。 。
扶 fú 病 bìng 坐 zuò 高 gāo 楼 lóu 。 。 清 qīng 泪 lèi 还 hái 流 liú 。 。 人 rén 情 qíng 反 fǎn 复 fù 冷 lěng 如 rú 秋 qiū 。 。 默 mò 对 duì 孤 gū 灯 dēng 思 sī 往 wǎng 事 shì , , 总 zǒng 上 shàng 心 xīn 头 tóu 。 。
卖花声病中。清代。倪瑞。风过戛帘钩。新恨悠悠。潇潇风雨几曾休。又听孤鸿天外响,闲起离愁。 扶病坐高楼。清泪还流。人情反复冷如秋。默对孤灯思往事,总上心头。